Bạn hãy click g+1
Sau những tháng ngày ngồi mòn đũng quần trên những chiếc ghế Hòa
phát êm ấm, quay tít khi cần, điều hòa mát lạnh, quên đi những mối
quan hệ phát sinh giữa ông chủ và người làm. Tôi đã dám bỏ hết để
đi refresh lại mình bằng những chuyến đi đến những miền đất hoang
sơ, hòa mình vào thiên nhiên, quên đi cuộc sống ngập tràn bon chen,
giả dối.
Tôi đã gặp em ở đó nơi biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Em như một
con mèo con nghịch ngợm luôn hỏi xoáy HDV bằng những câu hỏi đầy
nghiệp vụ như nghề của em Báo chí.
Em bám lấy tôi như muốn khám phá một hành tinh lạ đầy bí mật. Vì
chẳng có HDV nào như thế: Có thể nói chuyện hàng giờ về quản lý tài
chính, quản lý nhân sự, am hiểu chính trị, phân tích dự đoán giá
vàng thế giới… ngồi kể những câu chuyện cho các cháu đi cùng đoàn
bò lăn ra xe mà cười, làm cho người lớn và trẻ nhỏ, Sếp và nhân
viên thành một gia đình cùng chơi những trò chơi, cùng tìm hiểu
những cuộc sống của những miền đất.
Đang ngồi uống bia với các phụ huynh Ip bỗng rung lên nhè nhẹ, have
new a mes… Mr… đang làm gì thế? Có thể dẫn em đi chơi ko?
Ec. SR Đang uống với Phụ huynh. Wait …
Hơn 30 tuổi có 1 vợ, 1 con trai 3 tuổi đó là điều luôn làm tôi phải
suy nghĩ khi chuẩn bị có 1 phút xao lòng.
Đã có những lúc tôi đã treo Status giá như quay trở lại 5 năm trước
nhỉ.
Em cũng thế cũng giống như một số người khác tôi đã gặp từ sau khi
lấy vợ, những người đã từng chủ động dẫn dắt tôi đi sang bên kia
ranh giới của đạo đức, của lề thói… để trở về với tình cảm, cảm xúc
của con người với con người. Người đời bảo như thế là đào
hoa.
Trong rất nhiều lần như thế tôi chỉ ngã 1 lần khi mà tình cảm bị
tổn thương rất nhiều sau những lần vợ chồng căng thẳng.
Tôi đã muốn bỏ hết để ngập chìm vào cuộc sống buông thả với tất cả
những gì dễ đến với mình.
Với tất cả sự cố gắng của mình, với sự rèn luyện khi đã trải qua
nhiều hỉ nộ, ái ố của cuộc đời tôi đã lái mình quay trở về quỹ đạo
cũ, với một niềm tin sống vì đứa con không thể để nó bơ vơ khi hai
người hai hướng.
Rồi tất cả mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa, gia đình lại
mang lại những xúc cảm, những động lực để mình vượt qua những khó
khăn thường ngày.
Rồi những chuyến đi của tôi, những lần tiếp xúc, để rồi lại nhọc
nhằn vượt qua.
Gặp em ở dưới đường nhỏ ven rừng cây đang nhuộm tím màu hoa mua, và
những trái sim chờ ngày chín ngọt, bờ cát trắng trải dài rì rào
sóng vỗ, nước biển trong và sạch soi rõ những đàn cá nhỏ đang hồn
nhiên bơi lượn, đội chiếc mũ nan tua rua rộng vành, khoác chiếc váy
hoa xanh mỏng manh đang căng phồng trong gió, đôi chân trần lả lướt
trên bờ cát, bãi biển vắng người, em xuất hiện như nàng tiên cá
trốn thủy cung lên trần gian để kiếm tìm những điều mới lạ.
- Sao bây giờ anh mới đến.
- Ừ anh phải ngồi với phụ huynh mà.
- Kệ Anh bây giờ anh phải đền cho em.
- Hì hì. Ok nào đi theo Anh, anh sẽ đưa em đến một chỗ rất thú
vị…
- Hi hi có thế chứ. chỗ nào thế Anh.
- Theo em có thể là chỗ nào?
- Em không biết, Anh ơi sao nước biển ở đây lại trong và xanh như
thế?
- Tại vì nó thấy em xinh đẹp nên cố gắng trong xanh để em soi mình
vào đó chứ sao.
- Hic Anh chỉ thế là giỏi.
- Em thấy gì đây không?
- Gì hả Anh?
- Thiên đường!
- Đâu anh?
- Em nhắm mắt vào, không được ti hí, bao giờ anh nói mở mắt ra thì
hãy mở.
- Ok.
- Nắm tay anh, đi theo anh nhé.
Tôi dắt em đi men theo cánh rừng lúp xúp cỏ tranh, cây dương xỉ để
đến nơi tôi cho là đẹp nhất đảo ấy.
- Nào 1,2,3 mở mắt ra.
- Oa ! Oa ! Great ! em chưa bao giờ được nhìn thấy cảnh tượng
này…
Một hồ nước nhỏ nằm giữa đồi cát trắng như pha lê óng ánh dưới mặt
trời, những đám cỏ xanh mướt ôm lấy bờ, xen lẫn những gốc phi lao
rủ bóng mát, một dải hoa mua tím chạy theo sườn dẫn lên trên đỉnh
đồi cát trắng… giữa hồ nước là một gò đất nhô cao cũng được phủ
xanh cỏ, trên đó có mấy con vịt trời nằm sưởi nắng…
- Anh ơi liêu trai quá!
- Ừ em thấy giống gì không?
- Giống gì hả anh.
- Một cô gái nằm sưởi nắng, nằm nghiêng nghiêng khoe những đường
cong, cái hồ kia là điểm nhấn ướt át và khêu gợi…
- Eo anh ghê thế, ở đoàn ai cũng bảo anh gì mà hiền thế!
- Hì hì đơn giản chỉ là thưởng thức cái đẹp thôi mà, nếu một cô gái
đẹp như em chẳng hạn mà không có người biết ngắm nhìn, thưởng thức
thì khác gì cái khu vực này bị bỏ quên giữa rừng này đâu. Em thấy
không giữa trời đất này, bên kia là biển và bãi cát dài, bên này là
đồi núi nhấp nhô, lạc giữa chốn này là nơi bình yên của Anh mỗi lần
ra đây. Khi tất cả mọi người nghỉ ngơi thì Anh lại ra đây thả tâm
hồn mình cho nó lang thang, hôm nay em là một người ngoại lệ anh
cho ra đây cùng.
- Thật hả anh. anh chụp cho em đi, nhanh lên…
Em như một đứa trẻ bị cha mẹ nhốt trong nhà lâu ngày nay được thả
rông chạy khắp nơi, tạo dáng, hớn hở, đứng chỗ này, nằm chỗ kia
trèo lên cành cây, chui trong bụi rậm thò mỗi mặt ra, em leo lên
trên đỉnh đồi cát trắng nhảy lên hai tay dang rộng như đang bay,
hai chân co lên, đó là bức ảnh rất đẹp đằng sau là bầu trời xanh
ngăn ngắt các vệt mây trắng vắt ngang tỏa ra hai bên, xung quanh em
giống như những tia hào quang trên đầu phật, gương mặt rạng
rỡ…
Một lúc sau khi đã thấm mệt em chạy đến ngồi cạnh tôi, mở máy ngắm
lại những bức ảnh của mình.
- Lẽ ra chỗ này em đứng nghiêng sang bên trái một chút thì đám mây
này giống như hai cái cánh nâng em lên nhỉ….bla bla bla…
Tôi mặc kệ em say sưa ngắm các tác phẩm của mình, gối tay lên đầu
nằm dài xuống bãi cỏ, ngắm nhìn bầu trời tuyệt tác, thả hồn mình
lang thang trên những đám mây đủ hình thù thú vị.
- Tự nhiên thấy xung quanh yên tĩnh lạ thường, giật mình quay trở
lại cuộc sống hiện tại, một bàn tay gác lên trên ngực tôi, em nằm
xuống bên cạnh ngủ ngon như con mèo mướp, nằm nghiêng nghiêng như
cô gái tôi hình dung ra ở chốn này. Chiếc máy ảnh để bên cạnh, gió
thổi làm váy của em bay ngược lên phất phới, tôi bàng hoàng, thảng
thốt. Chết con rồi má ơi.
Hoàn cảnh éo le, thực tại cay đắng, tôi không phải phật sống, cũng
không phải một họa sĩ để có thể ngắm nhìn một cô gái đẹp nằm bên
mình mà vẽ tranh. Những đợt sóng cứ lớn dần trong tôi, cái mắt nhắm
kia, cái mũi cao ấy, đôi môi mọng hé mở, những sợi tóc cứ bay mang
theo mùi thơm của em quấn lấy mũi tôi. Những đường cong khêu gợi
chết người phập phồng theo hơi thở, gió như một kẻ đồng lõa cứ thổi
tà váy của em làm lộ ra bắp chân trần trắng muốt lấm tấm cát trắng
bám quanh, sao em có thể vô tư mà ngủ thế được, đừng ép tôi thế
chứ.
Tôi nhắm mắt lại, trong đầu ngổn ngang, sống không sống, chết không
chết, liều không liều, đàn ông không đàn ông, hèn không hèn, ngu
không ngu. Trời ơi! trong cái khoảnh khắc chết người này, khi mà tử
thần đang gọi tên, ranh giới mong manh, nguy hiểm.
Tôi sẽ phải làm gì đây?
Trò đời là thế! Khi bình thường con người rảnh rỗi hay nghĩ ra
những cách, chiêu để thực hiện những âm mưu xấu xa của mình để thỏa
mãn cái dục vọng của cá nhân.
Vậy mà ngay lúc này đây tự nhiên giữa hoàn cảnh này tôi lại trở nên
e ngại, cảm thấy mình thật xấu xa khi cứ nghĩ đến những hành động
thấp hèn với em. Dù mới chỉ là ý nghĩ.
Vậy là tôi quay sang hôn lên trán em một cái, rồi nói, em thật
ngốc.
Đừng tự làm khổ mình nhóc ạ. Gỡ tay em ra khỏi ngực mình, đột nhiên
em choàng dậy hai tay ôm lấy cổ mình, ôm thật chặt, gục đầu vào vai
và khóc, sao em lại gặp anh muộn…
Lòng tôi rối bời, cuộc đời tôi cái gì cũng không sợ, chỉ sợ mỗi
nước mắt đàn bà. Thời còn trẻ con thì sợ nhìn thấy nước mắt của Mẹ
khóc mỗi lần con hư, lớn lên thì sợ phải nhìn thấy bạn gái, người
yêu mình khóc, nó làm tim mình nhũn ra.
Ôm em thật chặt bằng vòng tay rắn chắc của mình, tôi thì thầm vào
tai em. Em còn trẻ còn cả tương lai, còn rất nhiều thời gian để tìm
cho mình người xứng đáng với em hơn Anh. Anh đã là Chồng là Bố là
trụ cột của một gia đình đang yên ấm em à, Anh cũng có tình cảm với
em, rất quý em, nhưng anh có trách nhiệm đưa chúng về đúng chỗ, anh
hơn em 10 tuổi nhóc à.
- Kệ Anh, em muốn anh là của em bây giờ, kệ sau này thế nào, ai bảo
anh làm em thích anh.
Éc, Chết mẹ!
- Bình tĩnh đi em, Anh không thể làm thế được. Anh cảm thấy có lỗi
với em, với Bố Mẹ em, với gia đình anh.
- Kệ em chỉ cần em thích là được.
Một đôi môi thơm áp vào mồm tôi không cho tôi nói, tôi cố đẩy em
ra, em càng ôm chặt hơn. Người tôi nóng bừng, mùi của em kích thích
tôi, đôi môi em, thúc đẩy tôi, thân thể em, sức nóng của em thiêu
cháy tôi. Đôi tay tôi xiết chặt hơn, lưỡi tôi và lưỡi em gặp nhau,
quấn quít như thể xa nhau lâu ngày gặp lại.
Giữa đất trời hoang vắng ấy, giữa biển khơi, đảo cát, giữa bạt ngàn
hoa mua tím, giữa hồ nước hoang sơ chúng tôi quấn lấy nhau, mặc cho
mấy con vịt trời tròn xoe mắt thèm muốn…
Hai bàn tay tôi bạo dạn hơn, nó đi thám hiểm khắp các vùng nóng
bỏng, em oằn người ôm chặt lấy tôi, thân thể dán sát vào người tôi
như muốn hòa tan lập tức.
Chúng tôi vẫn hôn nhau không rời ra, đôi tay tôi được thể nó luồn
vào trong chiếc váy vuốt ve hai bờ trắng mịn của đôi chân em, lả
lướt, em khẽ khựng lại rồi điên cuồng hôn tiếp, ngoạm lấy môi trên
của tôi em chơi trò mút nhả, đầu óc tôi lúc này như được giải phóng
khỏi cuộc sống hiện tại đầy lo nghĩ, chỉ còn bản năng của giống đực
thôi thúc, cảm giác bị đè nén, nóng, cảm giác muốn chinh phục, cảm
giác muốn được âu yếm, vuốt ve… Ngón tay miết dần lên vùng nhô cao
trong chiếc váy, có một cảm giác ấm nóng truyền qua lớp vải under
wear càng làm tôi sôi sục, nhẹ nhàng kéo chiếc quần nhỏ đó xuống,
em đưa tay giữ lại một chút theo phản xạ tự nhiên rồi cầm lấy tay
tôi, tôi gỡ tay em ra, đặt nó sang bên chỗ nhô cao của quần mình,
em giật mình rụt tay lại, tôi cầm tay em để hẳn vào đó rồi thì thầm
vào tai em. Em làm cho nó lớn lên, nó hư hỏng, đến giờ này thì khó
dạy nó lắm. Em xấu hổ dụi mặt vào ngực tôi, mặt đỏ hồng. Tôi hỏi
em, em có sẵn sàng không?
- Em yêu anh? Đừng làm em đau nhé!
Tôi khựng lại: Chúa ơi ! Em chưa bao giờ làm chuyện này sao?
Em cúi mặt xuống không dám nhìn tôi, vẻ thẹn thùng e ấp ấy làm tôi
bối rối hơn.
Tôi hôn em từ đôi mắt, mũi, đôi môi ngọt ngào, tôi hôn dái tay
em làm em co rúm người lại, thổi nhè nhẹ vào tai em, mặt em đỏ
bừng, mắt em nhắm lại để mặc tôi dìu em đi vào trong cảm xúc của ái
tình. Hai chiếc dây của váy trên bờ vai được lột xuống ngực em
trắng, tròn lộ ra khi tôi đẩy thứ bọc ngoài xuống dưới, hai đầu nhỏ
nhắn hồng hào, tròn như hai hạt đậu thẹn thùng, rung rinh theo hơi
thở gấp gáp của em, tôi hôn lên một trong hai hạt đậu nhỏ ấy, dùng
đầu lưỡi của mình tôi nếm trái cấm thơm tho, từng bên một trải qua
sự mơn trớn của đầu lưỡi, của tay, em đã thực sự nhập cuộc rồi,
không còn vướng mắc đến gì nữa, người em dần cứng lên, miệng em bắt
đầu thì thào, ậm ừ, tay em xiết vào vai tôi ngày càng chặt hơn, tôi
hôn lên cái rốn xinh xắn của em, lả lướt đầu lưỡi quanh cái vùng
nhỏ bé đó, em co người theo từng cái lả lướt ấy.
Vén cái váy sang bên tôi nhìn thấy một vùng bình yên lấp ló hiện
ra, những sợi lông dài đen nhánh quấn vào nhau xoăn, che lấp rãnh
đào nguyên hồng đã ươn ướt. Một mùi ngai ngái đặc trưng hiện lên,
có một mùi vị khác rõ rệt bay vào mũi tôi, không lẫn vào đâu được,
đã 5 năm tôi mới được thấy lại, mùi con gái, tôi hôn nhẹ lên nó, em
dùng cả hai tay túm lấy đầu tôi, người ưỡn lên vì nhột, ngón tay
tôi sở xuống phía dưới đã thấy sền sệt quấn lấy đầu ngón tay.
Nhẹ nhàng tôi liếm một chút tại cái điểm nhô lên cao trong vùng ẩm
ướt, miệng em bỗng thốt ra ú ớ, anh em sợ, nhưng tay lại ấn đầu tôi
vào, tôi hôn lên đôi mép ẩm ướt, hôn lên hạt nhỏ bé chưa lộ hẳn
dưới chòm lông xinh xắn ấy, tôi thử cho một ngón tay vào cái lỗ nhỏ
bé kia…
- Đau em ! anh ơi…
Tôi rút ngón tay ra tiếp tục dùng lưỡi ma thuật của mình mat xa cho
nó, suối nguồn khi được khơi thông nước chảy về như lũ, tôi nhổm
người lên trên nhanh chóng tụt quần của mình xuống, hướng công cụ
phá đá mở đường của mình song song với cái lỗ nho nhỏ kia, từ từ
đặt vào, em run rẩy toàn thân hai tay bấu víu lấy tóc tôi ngày một
mạnh, nhích một chút, tôi đã cảm nhận được đầu nhỏ bị chặn lại bởi
một thứ gì đó. Cảm giác này tôi chưa từng được có. Người tôi chợt
nóng bừng như muốn nổ tung, dùng tất cả những kinh nghiệm, nội lực
đã có tôi hít một hơi thở thật sâu nén xuống đan điền, ôm chặt em,
hôn lên đôi môi đang hé mở ậm ừ của em. Tôi ôm em thật chặt, hai
thân hình ghì chặt vào nhau…
Tôi đưa em về, em đi sau tôi chầm chậm rảo bước trên con đường cát
trắng về khu resort, tôi bảo em về trước đi không mọi người nhìn
thấy nghi ngờ. Em đi như chạy về phía phòng của mình. Còn lại một
mình tôi ngồi trên bãi biển, hít thở thật sâu, nhìn bầu trời trong
xanh, nhìn những con sóng đang đuổi nhau chạy vào bờ, xa xa vài
chiếc thuyền của ngư dân lững lờ buông neo, nghỉ ngơi bập bềnh trên
sóng.
Chợt thấy túi quần cồm cộm, tôi lấy ra điện thoại của em gửi tôi
khi chụp ảnh.
Tò mò tôi vào in box xem những tin nhắn của em, có rất nhiều tin
nhắn của một người được em ghi là My Prince.
Mấy cái tin cũ trước ngày em đi du lịch.
Anh xin lỗi em chuyện hôm qua nhé, anh làm thế chỉ là yêu em quá
không kìm chế được thôi.
Em tát anh đau quá…
Cô ấy gửi lại: Anh không yêu em phải không? anh chỉ muốn chiếm đoạt
em như những người con gái khác, anh coi thường em quá, lần nào gặp
nhau anh cũng chỉ muốn làm chuyện đó, hôm qua em tát anh vì em cảm
thấy mình bị coi thường, có lẽ mình không hợp nhau đâu, chúc anh
hạnh phúc.
Trời đất! Tôi bật cười vì phát hiện ra một điều, phụ nữ thật khó
hiểu. Cô ấy có thể giữ mình quyết liệt khi không muốn cho một người
theo đuổi mình đã lâu, coi như hoàng tử của mình ( Cô bé luôn thích
được làm công chúa mà ). Nhưng lại dễ dàng dâng hiến sự trinh trắng
của mình cho một người đàn ông mới gặp hai ngày, dẫu biết mọi
chuyện sẽ không đi đến đâu.
Cô Công chúa ngốc của tôi ơi.
Dù sao thì tôi cũng cảm thấy không hối hận về việc mình đã làm, tôi
cảm thấy mình sống thanh thản hơn, có ích hơn khi không phụ lòng
tin, tình yêu của một cô bé, tôi đã giữ được hình ảnh đẹp của
mình.
Tôi lững thững đi về căn phòng của mình tại khu Resort.
Một lúc sau gặp em tại quầy Bar đang ngồi uống sinh tố, em chào
tôi, hơi thẹn một chút, tôi kín đáo trả lại em chiếc điện thoại, em
giật mình nhận lấy, đưa mắt ý hỏi tôi là có đọc tin nhắn trong đó
hay không? Tôi đưa tay lên ngang mồm khẽ suỵt một cái. Và giơ tay
lên đầu kiểu như thề coi như không biết gì. Sau đó cả chuyến đi
chúng tôi đã không còn cơ hội nào để gặp lại nhau nữa.
Kết thúc chuyến đi tôi trở về nhà với người vợ yêu quý của mình,
gặp lại con trai tung tăng ra ôm Ba, miệng bi bô Ba ơi Ba đen quá,
Ba mệt không? chiều Ba cho con đi tắm biển nhé…
Hai ngày sau khi đang ngồi xử lý đám hồ sơ của các ứng viên nộp
vào công ty, Ip khẽ rung lên báo có một tin nhắn.
Bỏ ra tôi nhận được ngay là tin nhắn của em.
Nội dung như sau: Cảm ơn Anh đã cho em hiểu được thêm một điều rằng
cuộc sống không phải toàn đàn ông xấu, vẫn còn những người tốt và
có bản lĩnh như Anh, phút cuối cùng anh đã dừng lại, sau hai ngày
suy nghĩ em biết anh đã đúng và muốn tốt cho em. Anh mới là người
yêu em nhất trên đời. Vì anh muốn em được hạnh phúc.
Em biết anh đã đọc tin nhắn trong máy em, em đã xóa vĩnh viễn số
của Prince đi rồi.
Vì anh mới đúng là My Prince vĩ đại nhất của cô công chúa khờ dại.
Cảm ơn nụ hôn của anh đã làm em tỉnh ngủ. Em sẽ cố gắng để không
phụ lòng anh. Chúc anh và gia đình hạnh phúc, mạnh khỏe. Mặc dù em
đọc được những nét tâm sự trên khuôn mặt anh chứng tỏ anh cũng
không được hạnh phúc lắm. Lúc nào anh nhớ đến em, hãy tìm em.
Hết
[Truyện sex]